Hôm nay em muốn viết vì bị dẫn dắt bởi nụ hôn đầu tiên của chúng mình trong một chiều đông nắng trong trẻo và ấm áp.
Không phải em cố tình gây thương nhớ, hay cố tình làm anh yêu em hơn. Chỉ là khung cảnh ấy nó thôi thúc em một cách khủng khiếp. Thế nào nhỉ, anh ngồi đó, cách em một khuỷu tay, lúi húi lắp phim vào máy ảnh… Những cuộn phim, nói một cách công bằng thì chúng thực sự là cầu nối của em và anh. Nếu anh không nhờ em tiếp tế mấy cuộn phim, chưa chắc em đã lên đường…
Dông dài quá… Về cơ bản, em rất yêu thích hình ảnh của anh những khi anh say mê với các thứ liên quan đến ảnh. Nên chiều nay, khi anh lúi húi với cuộn phim, một niềm say mê anh đã cuộn lên trong lòng em. Anh không biết nhỉ, em đã nhìn anh chăm chăm… Để rồi không ngăn nổi khao khát muốn chạm vào anh, chạm vào đôi môi đã đưa em đến hạnh phúc.
Em muốn anh biết rằng, ngay khi nụ hôn ấy kết thúc, em thèm làm tình với anh tới khủng khiếp! Thật kỳ lạ… Em nghĩ tới việc người ta có thể lên đỉnh với một nụ hôn môi nồng nàn…
Về sau này, nụ hôn khi anh lắp phim sẽ là hình ảnh đẹp và lay động vào bậc nhất trong lòng em!